Tôi đã không nhìn thấy ai trong 28 ngày #1

Tôi đã không nhìn thấy ai trong 28 ngày #1

Tôi là một cậu bé 15 tuổi đến từ Vương quốc Anh. Tôi không biết tại sao mình lại cảm thấy cần phải đề cập đến điều đó nhưng giờ tôi còn chả hiểu mình đang làm gì nữa. Cuộc sống của tôi vốn dĩ rất bình thường. Tôi đến trường, đi chơi với bạn bè và làm tất cả những việc bình thường mà những người ở độ tuổi của tôi làm.

Kinh dị - Tôi đã không nhìn thấy ai trong 28 ngày
Kinh dị - Tôi đã không nhìn thấy ai trong 28 ngày

Khoảng 28 ngày trước, tôi thức dậy trong đêm. Tôi kiểm tra điện thoại và thấy 01:13. Tôi cảm thấy không đủ mệt để quay lại giấc ngủ nên quyết định mở điện thoại và nghe nhạc một chút. Sau đó, tôi kiểm tra lại điện thoại của mình. 01:13. Có lẽ lúc nãy tôi đã nhìn nhầm chăng? Tôi quyết định rằng mình nên quay lại giấc ngủ.

Khi tôi thức dậy, đồng hồ vẫn chỉ 01:13. Tôi biết rằng lúc trước mình đã nhìn thấy khung giờ đó. Trời vẫn còn tối mịt. Lúc này tôi bắt đầu hoảng sợ. Tôi muốn mọi thứ được giải thích ở một mức độ nào đó và việc không thể nghĩ ra lời bào chữa nào cho hoàn cảnh của mình khiến tôi trở nên căng thẳng. Tôi nhớ ra bố mẹ mình đang ở trong phòng ở cuối hành lang. Tôi quyết định rằng mình nên tìm kiếm sự giúp đỡ của họ.

Tôi bước vào phòng họ và tim tôi như rớt xuống. Họ không có ở đó. Giường của họ trống không. Giường chú chó của tôi cũng trống không. Tôi chạy vào phòng em gái mình và được chào đón bởi điều tương tự, một chiếc giường trống. Có thể tất cả bọn họ đang ở dưới nhà chăng?

Tầng dưới cũng trống không. Không có một ai. Không có gì cả. Im lặng. Tôi bắt đầu cảm thấy choáng. Tôi thở gấp và cố gắng lấy lại hơi thở của mình. Vào một thời điểm nào đó, tôi đã ngất đi.

Khi tôi tỉnh dậy, trời vẫn còn tối. Ngôi nhà vẫn trống không. Đồng hồ vẫn chỉ 01:13. Có gì đó rất bất thường, tôi cần sự giúp đỡ. Tôi gọi 991 với hy vọng có thể nhận được sự giúp đỡ. Điện thoại bắt máy nhưng đầu bên kia chỉ có tiếng rè.

Giờ tôi đang tuyệt vọng, tôi mặc quần áo vào và ra khỏi nhà. Tôi gõ cửa nhà hàng xóm. Khi nắm tay của tôi chạm vào cửa, nó bật mở tung ra. Tại sao cửa của họ lại không khóa? Một phần trong tôi hy vọng đây là dấu hiệu cho thấy họ vẫn còn ở đó nhưng tôi đã nhầm. Lại một căn nhà trống.

Tôi dành vài giờ tiếp theo để tìm kiếm những ngôi nhà ở gần và mọi thứ vẫn thế. Trống không. Mỗi nhà đều trong tình trạng nguyên sơ nhưng không có ai sống trong đó cả.

Kinh dị - Tôi đã không nhìn thấy ai trong 28 ngày
Kinh dị - Tôi đã không nhìn thấy ai trong 28 ngày

Sau khi tìm kiếm một lúc, tôi quay lại phía sau và thấy một bóng người ở đằng xa. Nó có màu trắng lờ mờ. Cánh tay của nó dài bất thường và không có bàn tay. Chỉ có những mũi nhọn ở cuối cánh tay của nó. Nó cũng không có chân, nghĩa là nó có phần thân và cái đầu, đi lại bằng cánh tay.

Thứ này làm tôi hoảng sợ, tôi nhìn chằm chằm vào nó một lúc nhưng nó không làm gì cả. Nó không di chuyển dù chỉ một lần. Có lẽ tôi chỉ đang bị ảo giác, sự cô đơn đang xâm chiếm tôi hay gì đó. Thấy mệt mỏi vì tìm kiếm nên tôi về nhà và ngủ.

Khi tôi thức dậy, bạn đoán được chứ? Vẫn là 01:13, vẫn trống không. Tôi bắt đầu quay lại tìm kiếm. Vì bất cứ thứ gì hoặc bất cứ ai. Tôi cũng cảm thấy đói nên dừng lại để ăn chút gì đó ở tiệm 7/11 trống không. Tôi bắt đầu gọi đến những số điện thoại. Vẫn tương tự như lúc trước, điện thoại bắt máy nhưng đầu bên kia chỉ có tiếng rè. Tôi nhìn thấy thứ đó một lần nữa, chỉ có điều có cảm giác như nó ở gần tôi hơn lúc trước. Chỉ khoảng một mét nhưng nó đã ở gần hơn.

Vài tuần tiếp theo (hoặc có vẻ như nhiều tuần, tôi không thể biết được vì lúc nào cũng là 01:13) cũng diễn ra như vậy. Tôi tìm kiếm, tôi ăn, tôi gọi và tôi lại nhìn thấy thứ đó. Mỗi lần nhìn thấy nó, tôi lại có cảm giác như nó đang ở gần hơn.

Sau một thời gian, tôi bắt đầu nghe thấy tiếng rè yếu ớt. Nó phát ra từ thứ đó. Âm thanh tương tự tôi nghe thấy khi gọi điện thoại. Tôi chỉ có thể cho rằng “nó” là thứ đã nhấc máy.

Tiếng rè ngày càng lớn hơn khi thứ đó càng ngày càng đến gần tôi hơn. Tôi ghét cảm giác mà thứ này mang lại cho tôi. Nghe thấy tiếng rè có ảnh hưởng gì đó tới tôi.

Đây là cuộc sống của tôi trong tháng vừa qua (tôi nghĩ vậy). Tôi viết bài này vì điện đã bị mất vài “giờ” trước. Thứ đó ở ngay sau tôi, tất cả những gì tôi có thể nghe thấy là tiếng rè. Tôi đang sử dụng nốt chỗ pin cuối cùng của điện thoại để viết bài này khi đang ngồi trong bóng tối và không thể nghe thấy gì ngoài tiếng rè.

Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ? Tôi phải làm gì để thoát ra? Làm ơn cứu tôi với.

— Avogado6

Source:
Nosleep
Original Post: https://www.reddit.com/r/nosleep/comments/158rwa7/i_havent_seen_anyone_for_28_days/

About the author

Phùng Duy Thịnh
Thích tìm hiểu, thích xem phim, chơi game
Facebook Theo dõi chúng tôi.

3 nhận xét

  1. Con Zit
    het cuu
    1. Con Zit
      phan tiep dau
    2. Cu ST
      Cu ST
      im lang nai
Một số lưu ý khi bình luận
1. Nội dung bình luận đúng với chủ đề bài viết và hạn chế các từ ngữ thô tục.
2. Các hình thức spam link / PR tào lao sẽ bị xóa và BAN vĩnh viễn.
💡 Tick vào "Thông báo cho tôi" để tiện theo dõi bình luận